Có Một Loại Năng Lực Yêu Thương Mang Tên: Thời Gian Và Tiền Bạc

co-mot-loai-nang-luc-yeu-thuong-mang-ten-thoi-gian-va-tien-bac

Trong phút giây yên tĩnh của màn đêm khi các con mình đã chìm sâu trong giấc ngủ, lúc này kim đồng hồ đã chỉ hơn 1h sáng. Bỗng nhiên những ký ức tự nhiên cứ ùa về trong tâm trí khiến mình quyết định phải bật dậy ngay lập tức và viết lại những dòng suy nghĩ thổn thức này.

Bạn Có Đang Dư Dả Thời Gian Dành Cho Con Cái Không?

Mình nhớ về khoảng thời gian ngắn ngủi gần hai tháng làm việc tại một công ty nọ trong vai trò quản lý kinh doanh. Bởi vì đối tượng khách hàng mà công ty hướng tới là người Việt kiều ở Mỹ, Úc, Canada nên thời gian làm việc quy định cũng có khác với ở Việt Nam từ 7h sáng đến 4h chiều. Hơn 6h sáng khi các con vẫn còn đang ngủ rất say mình đã phải tất bật sửa soạn chuẩn bị lên đường đi làm. Vì là quản lý chịu trách nhiệm toàn bộ doanh số đồng thời thiết lập và tối ưu hệ thống KPIs, quy trình, quy chuẩn để công ty vận hành được tinh gọn nên công việc của mình vô cùng bận rộn không bao giờ có chuyện về nhà trước 7h tối (thực tế thường là 7h30 mình mới có mặt ở nhà).

Sẽ không có gì đáng nói nếu sau gần hai tháng làm việc như vậy, trong một lần cao hứng vui vẻ mình gọi tên bé út đầy yêu thương: “Mơ ơi, Mơ à, Mơ vào đây mẹ bế tí nào?” Mình gọi con 2,3 lần như vậy thì con bé quay lại nhìn mình, gương mặt không lộ chút cảm xúc rồi lại quay đi bám vào người bà ngoại. Lòng mình tràn lên cảm xúc xót xa mà chỉ người làm mẹ như mình mới hiểu…Mình lặng yên bần thần ngẫm lại “anh cả Vừng dạo này cũng trở nên ngỗ ngược hơn rất nhiều so với khi có mẹ ở nhà”.

Dường như sợi dây kết nối tình cảm tự nhiên giữa mình và các con đang dần dần mất đi. Dường như những hạt giống vô cùng tốt đẹp mà mình đã gieo mầm cho các con thông qua hoạt động thai giáo khi các con còn trong bụng mẹ cũng đang dần tan biến. Không được! Không thể để điều này tiếp diễn được! Con cái đối với mình là cả một gia tài, việc giáo dưỡng cho các con trong những năm tháng đầu đời đối với mình quan trọng hơn bao giờ hết. THẾ LÀ MÌNH NGHỈ VIỆC.

Tự nhiên, lời bài hát Nhật ký của mẹ cứ vang vọng trong tâm trí mình “Tuổi thơ con trôi qua rất mau…”

Đúng vậy, chúng ta nhất định không được bỏ lỡ thời gian, bỏ lỡ những năm tháng vàng ngọc của tuổi thơ con bởi cha mẹ chính là NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN quan trọng nhất và là NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH cùng con trong chặng đường khôn lớn trưởng thành!

Bạn Có Đang Dư Dả Tiền Bạc Để Chăm Sóc Tốt Nhất Cho Bố Mẹ Bất Cứ Khi Nào Họ Cần Chứ?

Bỗng chốc mảnh ghép ký ức lại xoay vần, ùa về những năm tháng mình còn là một cô sinh viên Kinh tế quốc dân đầy năng động. Một lần nọ, mẹ mình bị đau xương khớp nặng phải lên Hà Nội khám, mình đưa bà tới bệnh viện tuyến trung ương và vì kinh tế khi ấy rất khó khăn nên mình chỉ có thể đăng ký khám thường cho bà.

Mình vẫn nhớ nguyên ngày hôm ấy, hai mẹ con mình chực từ sáng tới chiều mới tới lượt khám bởi bệnh viện quá tải bệnh nhân. Hai người vật vờ ở ghế chờ bệnh viện suốt buổi sáng, xuyên cả trưa vì mình ở kí túc xá nên cũng không tiện đưa bà về. Đến lúc chiều muộn nhận kết quả thì không biết do bác sĩ đang bị mệt, do mình nhạy cảm hay vì mẹ mình dáng vẻ chân quê, khắc khổ mà bà ấy tỏ vẻ lạnh lùng, chỉ trả lời cụt lủn, qua loa cho có thậm chí khi nói còn không nhìn mặt mẹ mình lấy một lần.

Mình cảm thấy tủi thân và thương mẹ mình vô cùng bởi nó chạm vào nỗi đau quá khứ bị người ngoài coi thường, khinh rẻ vì khi đó nhà mình thuộc diện nghèo, có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Cũng ngay trong khoảnh khắc ấy, mình đã thầm tuyên thệ với bản thân là nhất định sau này phải thành công, phải dư dả để có thể đưa mẹ mình thăm khám ở nơi có chất lượng và dịch vụ y tế tốt nhất Hà Nội.

Mẹ mình cả đời vất vả, gian truân nuôi ba anh em mình khôn lớn nên mặc dù tính khí bà có phần gay gắt, mẹ và con gái lại không hợp nết nhau nhưng mình vẫn chọn bao dung và biết ơn công lao sinh thành dưỡng dục của bà để bản thân được kiên định thành tựu.

Rõ ràng, khi chúng ta THÀNH CÔNG VỀ TIỀN BẠC thì một điều hiển nhiên là chúng ta có cơ hội và điều kiện để chăm lo cho người thân của mình tốt hơn rất nhiều so với khi thiếu thốn!

Bạn Có Đang Sống Một Cuộc Sống Chất Lượng, Đúng Với Tiêu Chuẩn Mà Mình Đã Đặt Ra Chưa?

Mình lại nhớ có lần khi tổng kết chi tiêu tháng thấy con số nhỉnh lên kha khá so với mọi lần, mình nói với ông xã “tháng này nhà mình tiêu hết hơn 50 củ đấy anh ạ”. Chồng mình đáp lại luôn “Thì bà có bao giờ chịu giảm tiêu chuẩn của mình đâu” (2 vợ chồng mình thường xưng hô với nhau vui vui như thế). Ô! Tại sao lại phải giảm tiêu chuẩn của mình xuống nhỉ?

Tính mình hơi cổ lỗ sĩ, trong khi người người nhà nhà xoành xoạch lên đời Iphone thì mình vẫn thế, vẫn xài nguyên con Oppo Reno2 từ 4-5 năm nay bởi đơn giản mình thấy các tính năng của nó vẫn đáp ứng đủ nhu cầu của mình. Tóm lại, cái gì không đáng thì một đồng tiền nhỏ cũng không tiêu, ngược lại nếu đáng phải chi ra thì to mấy cũng phải xoay sở. Nói như vậy không có nghĩa là mình tiêu tiền phung phí vào những thứ xa xỉ, hào nhoáng mà bởi vì đó là khoản đầu tư xứng đáng liên quan đến sức khoẻ, con cái hoặc thậm chí có thể là tương lai dài hạn của cả gia đình.

Tại sao chúng ta lại lựa chọn bán thời gian 10 tiếng, 12 tiếng làm việc hùng hục ở công ty trong khi thời gian dành cho bản thân, gia đình và đặc biệt là dành cho con cái luôn là một thứ gì đó rất XA XỈ???

Tại sao chúng ta lại chấp nhận hạ tiêu chuẩn sống xuống, chi tiêu hà tiện, chắt bóp thay vì nỗ lực tìm cách để GIA TĂNG THU NHẬP đáp ứng được tiêu chuẩn sống đã đặt ra từ trước của bản thân???

Mình đã chọn cách NGHĨ NGƯỢC LẠI VÀ LÀM KHÁC ĐI

Chọn một công việc mà ở đó giúp mình có thêm thời gian bên con đồng thời giúp mình có nguồn thu nhập dư dả để có thể cho bố mẹ, con cái của mình được hưởng chất lượng giáo dục và dịch vụ y tế tốt nhất. Thậm chí đó còn là công việc có thể giúp mình chuẩn bị kế hoạch tài chính khi về già, không bị phụ thuộc hoặc trở thành gánh nặng cho các con sau này.

Bởi vậy mới nói, có một loại năng lực yêu thương, đó là THỜI GIAN dành cho những người bạn yêu quý và MỨC THU NHẬP đáp ứng được tiêu chuẩn sống của riêng bạn đồng thời có thể chăm sóc bố mẹ, con cái bạn trong điều kiện tốt nhất mỗi khi họ cần.

Thời gian một khi đã qua đi sẽ không bao giờ lấy lại được, hãy ở bên những người bạn yêu thương nhiều nhất khi còn có thể. Thêm vào đó, hãy đảm bảo rằng tốc độ thành công của bạn phải nhanh hơn tốc độ lớn lên của con cái và tốc độ già đi của bố mẹ…

Tiền bạc không mua được hạnh phúc nhưng chắc chắn sự dư dả tiền bạc giúp cuộc sống của bạn hạnh phúc hơn, dễ chịu hơn khi được sử dụng đúng cách.

Và cuối cùng QUYẾT ĐỊNH lại nằm ở mỗi người chúng ta.

Để lại bình luận

Đã thêm vào giỏ hàng

Scroll
Messenger Messenger
Google Map Google Map
Zalo Zalo
Gọi ngay Gọi ngay